宝凤
词语解释
宝凤[ bǎo fèng ]
⒈ 指凤凰形的装饰品。
引证解释
⒈ 指凤凰形的装饰品。
引南朝 陈 徐陵 《<玉台新咏>序》:“南都石黛,最发双蛾;北地燕脂,偏开两靨。亦有岭上仙童,分丸 魏帝,腰中宝凤,授历 轩辕。”
唐 王翰 《古蛾眉怨》诗:“忽闻天子忆蛾眉,宝凤衔花揲两螭。”
《旧唐书·礼仪志五》:“证圣 元年,佛堂灾,延烧明堂。 则天 寻令依旧规制重造明堂,凡高二百九十四尺,东西南北广三百尺。上施宝凤,俄以火珠代之。”
猜您喜欢
- lóng pán fèng yì龙盘凤逸
- lóng lóu fèng gé龙楼凤阁
- shàng fāng bǎo jiàn尚方宝剑
- bǎo tái宝台
- bǎo jí宝笈
- fèng zhù lóng pán凤翥龙蟠
- bǎo jì宝髻
- chì fèng huáng lái赤凤皇来
- bǎo sè宝瑟
- fèng huáng yú fēi凤皇于飞
- bāng bǎo邦宝
- fèng qiáo凤翘
- fèng huá凤华
- míng yáng fèng鸣阳凤
- fèng kuí cǎo凤葵草
- pǐn huā bǎo jiàn品花宝鉴
- shì rú zhēn bǎo视如珍宝
- fèng zhì凤峙
- kuí fèng wén夔凤纹
- lóng gān fèng nǎo龙肝凤脑