鼻风
词语解释
鼻风[ bí fēng ]
⒈ 指鼻子呼出的气。
引证解释
⒈ 指鼻子呼出的气。
引胡祖德 《沪谚外编·薄粥嘲》:“数粒煎成一大瓯,鼻风吹起浪千秋。”
程伯钧 等《打油诗趣话·咏稀粥》:“数天煮成粥一瓯,鼻风吹起两道沟。”
猜您喜欢
- rì hé fēng nuǎn日和风暖
- fēng liú tǐ风流体
- fēng hè风鹤
- zuì dōng fēng醉东风
- fēng lì风立
- piān piān fēng dù翩翩风度
- fēng wén风纹
- yí fēng chóng jiào移风崇教
- fēng jiàn风谏
- zhòu fēng bào yǔ骤风暴雨
- yǒu shāng fēng huà有伤风化
- guǐ zhèn tóu fēng鬼阵头风
- fēng hé rì lì风和日丽
- wú biān fēng yuè无边风月
- dǎng fēng党风
- rì nuǎn fēng hé日暖风和
- fēng xiá风匣
- yuè lù fēng yún月露风云
- yù píng fēng玉屏风
- bí yuān鼻渊