昌昌
词语解释
昌昌[ chāng chāng ]
⒈ 繁多貌。
⒉ 纵情貌。
引证解释
⒈ 繁多貌。
引唐 李商隐 《春风》诗:“春风虽自好,春物太昌昌。”
叶葱奇 疏注:“昌昌,极言众多。”
⒉ 纵情貌。
引清 龚自珍 《上大学士书》:“有是非,则必有感慨激奋,感慨激奋而居上位,有其力,则所是者依,所非者去;感慨激奋而居下位,无其力,则探吾之是非,而昌昌大言之。”
猜您喜欢
- lǐ chāng hào李昌镐
- yáng zǎo chāng chù羊枣昌歜
- chāng tíng zhī kè昌亭之客
- chāng róng昌容
- wén chāng文昌
- chāng yán昌言
- wén chāng dì jūn文昌帝君
- chāng hé fēng昌盍风
- wǔ chāng chūn liǔ武昌春柳
- chāng mào昌懋
- chāng huà shí昌化石
- ā chāng zú阿昌族
- chāng jiǔ昌九
- chāng yáng昌阳
- huì chāng会昌
- chāng chù昌歜
- hán chāng lí韩昌黎
- bǎi chāng百昌
- wǔ chāng guān liǔ武昌官柳
- shùn chāng zhī zhàn顺昌之战