常风
词语解释
常风[ cháng fēng ]
⒈ 长期刮风。
引证解释
⒈ 长期刮风。
引《尚书大传》卷三:“厥咎瞀,厥罚常风,厥极凶短折。”
《汉书·五行志下之上》:“雨旱寒奥,亦以为本,四气皆乱,故其罚常风也。常风伤物,故其极凶短折也。”
《晋书·五行志下》:“一曰,夜妖者,云风并起而杳冥,故与常风同象也。”
猜您喜欢
- fēng mài风迈
- fēng méi huā风媒花
- hàn zǔ fēng汉祖风
- yǔ dòng fēng lián雨栋风帘
- yǔ fēng语风
- yí fēng yú jiào遗风余教
- lì wǎn tuí fēng力挽颓风
- gāng fēng刚风
- jiǔ lì fēng chén久历风尘
- cháng fēn常分
- chě shǔn fēng qí扯顺风旗
- qiū fēng秋风
- zhōng cháng中常
- qīng fēng liǎng xiù清风两袖
- cháng é常娥
- wén fēng ér qǐ闻风而起
- cháng rén常人
- fáng fēng zhōu防风粥
- fēng tú rén qíng风土人情
- bīn fēng豳风