川口
词语解释
川口[ chuān kǒu ]
⒈ 河口。
引证解释
⒈ 河口。
引唐 王建 《野池》诗:“川口雨晴风復止,蜻蜓上下鱼东西。”
唐 杜牧 《昔事文皇帝》诗:“川口隄防决,阴车鬼怪掀。”
猜您喜欢
- yí rén kǒu shí贻人口实
- kǒu niè口孽
- shùn kǒu顺口
- chuān tíng yuè zhì川渟岳峙
- lüè chuò kǒu略绰口
- pì kǒu辟口
- kǒu jiǎo chūn fēng口角春风
- jīn rén jiān kǒu金人缄口
- liǎng chuān两川
- dù kǒu mù shé杜口木舌
- mán tiān kǒu谩天口
- huà kǒu话口
- shí bù hú kǒu食不糊口
- jiān kǒu bù yán缄口不言
- rú chū yī kǒu如出一口
- zhòng kǒu xiāng chuán众口相传
- zhī chuān支川
- qián kǒu jié shé钳口结舌
- kǒu jiǎo shēng fēng口角生风
- kǒu là口蜡