当门
词语解释
当门[ dāng mén ]
⒈ 挡着门。
⒉ 对着门。
引证解释
⒈ 挡着门。
引《左传·昭公二十年》:“使 祝鼃 寘戈於车薪以当门。”
《战国策·楚策一》:“人有以其狗为有执而爱之。其狗尝溺井。其邻人见狗之溺井也,欲入言之。狗恶之,当门而噬之。”
茅盾 《子夜》九:“此时房间的矮门忽然荡开,一个人当门而立。”
⒉ 对着门。
引宋 陆游 《渔翁》诗:“江头渔家结茅庐,青山当门画不如。”
猜您喜欢
- zuǒ dào páng mén左道旁门
- dāng zhuàng当壮
- dōng mén zhī dá东门之达
- bàng mén yī hù傍门依户
- hé mén阖门
- dāng lái当来
- dāo mén刀门
- xǐ lǚ zào mén屣履造门
- bì mén péng hù荜门蓬户
- yǐ ér bù dàng倚儿不当
- mén jìn门禁
- páng mén wāi dào旁门歪道
- lún dāng miàn duì轮当面对
- gēng dāng wèn nú耕当问奴
- gǎi huàn jiā mén改换家门
- dāng chǎng chū cǎi当场出彩
- xī mén bào qú西门豹渠
- tóng mén lù同门録
- nèi dāng内当
- xūn mén勋门