盗风
词语解释
盗风[ dào fēng ]
⒈ 指盗贼活动的势头。
引证解释
⒈ 指盗贼活动的势头。
引清 袁枚 《凤阳府同知高君墓志铭》:“君怒,牒请於两省督抚,悉擒以来。破积案数十,盗风为清。”
《清史稿·李湖传》:“知羣盗以七月望归祀,飭文武吏围捕。旬日间诛为首者二百有奇,而释其胁从,盗风以息。”
林纾 《剑腥录》第十六章:“此间多伏莽,吾即用贼渠为游徼,故盗风稍弭,不图乃復行劫于野。”
猜您喜欢
- dào quán盗泉
- fēng láng风廊
- huī hàn chéng fēng挥翰成风
- qiū fēng wán shàn秋风纨扇
- yǒng cháo fēng yuè咏嘲风月
- qīng míng fēng清明风
- kòu dào寇盗
- dào sǎo盗嫂
- yuè bái fēng qīng月白风清
- tū dào突盗
- fēng jǐng bù shū风景不殊
- ruò fēng弱风
- fēng lóng zhèn风龙阵
- yǐn fēng cān lù饮风餐露
- fēng xíng yǔ sàn风行雨散
- dào lí盗骊
- chǔ wáng fēng楚王风
- fēng qī风期
- jī fēng bì yǔ箕风毕雨
- fēng liú xiāo sǎ风流潇洒