方丘
词语解释
方丘[ fāng qiū ]
⒈ 古祭地祇之坛。
引证解释
⒈ 古祭地祇之坛。
引《晋书·武帝纪》:“并圜丘、方丘於南北郊,二至之祀合於二郊。”
宋 王安石 《议郊祀坛制》:“天阳而动,地阴而静,故祭於泽中之方丘。”
猜您喜欢
- zǔ chuán mì fāng祖传秘方
- fāng chéng方程
- bào fāng抱方
- miàn shòu fāng lüè面授方略
- fāng tiān方天
- guī fāng规方
- jiǔ fāng gāo九方皋
- yōu bì yǒu fāng游必有方
- qīng qiū jiǎo青丘缴
- fāng bǐ方比
- dì fāng地方
- fāng jī方畿
- zhǒu hòu fāng肘后方
- yuán yuān fāng jǐng圆渊方井
- jiào yù fāng zhēn教育方针
- gù fāng故方
- fāng biàn zhǔ zǐ方便主子
- xián xiá fāng shì闲暇方式
- wài fāng nèi yuán外方内员
- qiū chéng丘城