风便
词语解释
风便[ fēng biàn ]
⒈ 犹顺风。
⒉ 便利,方便。
引证解释
⒈ 犹顺风。
引唐 罗隐 《秋日有寄姑苏曹使君》诗:“水寒不见双鱼信,风便惟闻五袴謳。”
《宋史·陈尧叟传》:“海北岸有 递角场,正与 琼 对,伺风便一日可达。”
明 沉德符 《野获编·河漕·海运》:“其 淮安 至 天津,以道计三千三百里,风便两旬可达。”
⒉ 便利,方便。
引明 唐顺之 《与张西磐尚书》:“此亦所以接续天地间善人气脉于无穷也,何如何如,风便惟不靳远教是望。”
清 李渔 《蜃中楼·寄书》:“原来是 藐山 头 姑射 仙,降幽居甚风便。”
猜您喜欢
- biàn cí qiǎo shuō便辞巧说
- xíng bù rú fēng行步如风
- hán fēng韩风
- yì sú yí fēng易俗移风
- yīng fēng英风
- fēng huí diàn jī风回电激
- biàn yuān便悁
- fēng diān风癫
- fēng zhǐ风旨
- fēng chí yún zǒu风驰云走
- chì zhà fēng yún叱咤风云
- biàn mín fáng便民房
- chūn fēng春风
- suí fēng ér mǐ随风而靡
- biàn zhāi便斋
- kǒu jiǎo chūn fēng口角春风
- guàn biàn惯便
- guī fēng闺风
- jì fēng lǎng yuè霁风朗月
- fēng chí diàn chěng风驰电骋