丰上钟
词语解释
丰上钟(豐上鍾)[ fēng shàng zhōng ]
⒈ 《山海经·中山经》:“又东南三百里曰丰山……有九钟焉,是知霜鸣。”郭璞注:“霜降则钟鸣,故言知也。物有自然感应而不可为也。”后以“丰山钟”谓事物的自然感应。
猜您喜欢
- xiū shàng修上
- fēng xiāo丰霄
- bàn shàng luò xià半上落下
- fēng zhōng丰钟
- yī jiàn zhōng qíng一见钟情
- fēng zé丰泽
- yún shàng云上
- fēng lù丰露
- shàng jiāo上焦
- shàng jiàn上僭
- zhōng míng dǐng shí钟鸣鼎食
- shù shàng kāi huā树上开花
- xuě zhào fēng nián雪兆丰年
- fēng nì丰腻
- yǐ tíng kòu zhōng以莛叩钟
- zhōng bǎi钟摆
- sān shēng shí shàng三生石上
- fēng zhǔn丰准
- xiāng zhōng襄钟
- shàng xià wú cháng上下无常