风拥
词语解释
风拥[ fēng yōng ]
⒈ 形容迅速地一拥而前。
引证解释
⒈ 形容迅速地一拥而前。
引《三国演义》第八一回:“先主 正欲遣 苞 起兵,又报一彪军风拥而至。”
猜您喜欢
- shàng fēng guān sī上风官司
- gǎn fēng感风
- chěng fēng逞风
- pà fēng qiè yǔ怕风怯雨
- shí shū fēng yì时殊风异
- fēng xíng diàn sǎo风行电扫
- fēng shí风蚀
- fēng cān shuǐ sù风餐水宿
- chuī fēng吹风
- fēng qū diàn sǎo风驱电扫
- yí fēng yú yùn遗风余韵
- zhēng fēng争风
- yōng tà拥沓
- xíng bù rú fēng行步如风
- hán fēng韩风
- yì sú yí fēng易俗移风
- yīng fēng英风
- fēng huí diàn jī风回电激
- fēng diān风癫
- fēng zhǐ风旨