化风
词语解释
化风[ huà fēng ]
⒈ 化育万物的风。
引证解释
⒈ 化育万物的风。
引晋 袁宏 《后汉纪·桓帝纪》:“古之圣人,知人伦本乎德义,万物由乎化风。”
《晋书·乐志上》:“神之坐,同欢娱。泽云翔,化风舒。”
猜您喜欢
- mǒ yuè pī fēng抹月秕风
- fēng yī风漪
- fēng yǔ duì chuáng风雨对床
- xǐ fēng mù yǔ纚风沐雨
- fēng yuè suǒ风月所
- lì huà立化
- fēng huái风怀
- guāng huà zuò yòng光化作用
- shén gōng shèng huà神功圣化
- xùn fēng巽风
- chū mài fēng léi出卖风雷
- xiàng fēng向风
- wén huà gōng文化宫
- gōng yè huà工业化
- fēng zé风则
- chōng fēng pò làng冲风破浪
- míng fēng shù鸣风树
- bīn fēng邠风
- hǔ xiào fēng chí虎啸风驰
- huà zhì化治