郊山
词语解释
郊山[ jiāo shān ]
⒈ 道教语。指人的两眉之间。
引证解释
⒈ 道教语。指人的两眉之间。
引《云笈七籤》卷十九:“两目为絳宫,两耳为玉堂宫,鼻、口为明堂宫,眉间为郊山。”
猜您喜欢
- kāi shān zǔ开山祖
- shān quē山阙
- jiāo fēi郊扉
- yáng qǐ shān阳起山
- jiāo yì郊埸
- guān shān fēi dù关山飞渡
- shān guō山郭
- jī shān guà piáo箕山挂瓢
- shān yáo shuǐ yuǎn山遥水远
- shān quán山泉
- xiǎn shān lù shuǐ显山露水
- bāo chán shān褒禅山
- ròu shān肉山
- niú shān zhī bēi牛山之悲
- shān bēng dì xiàn山崩地陷
- zhī shuǐ rén shān知水仁山
- nán shān tiě àn南山铁案
- shān tián山田
- màn shān biàn yě漫山遍野
- sōng shān sān quē嵩山三阙