举声
词语解释
举声[ jǔ shēng ]
⒈ 放声。
引证解释
⒈ 放声。
引《东观汉记·东海恭王彊传》:“彊 薨, 明帝 发 鲁 相所上檄,下床伏地,举声尽哀。”
猜您喜欢
- shēng chǎng声场
- shù yūn jǔ huǒ束缊举火
- qí méi jǔ àn齐眉举案
- jǔ cuò shī dàng举措失当
- jī shēng激声
- jǔ zhǐ dà fāng举止大方
- bù zuò shēng不作声
- shēng yuán声援
- tūn shēng yǐn qì吞声饮泣
- bù kě shèng jǔ不可胜举
- jǔ yīn举音
- zuò shēng fēn做声分
- shēng sù声诉
- tī jǔ擿举
- shēng cí shuǐ léi声磁水雷
- yā què wú shēng鸦鹊无声
- mì jǔ觅举
- shēng shē声奢
- tóng shēng xiāng hū同声相呼
- biāo fā diàn jǔ飙发电举