恺风
词语解释
恺风[ kǎi fēng ]
⒈ 和风。后指南风。
引证解释
⒈ 和风。后指南风。
引《淮南子·墬形训》“南方曰巨风” 汉 高诱 注:“一曰愷风。”
猜您喜欢
- fēng shā风煞
- chéng fēng jìn è成风尽垩
- fēng wēi风威
- xiào fēng校风
- sháo fēng杓风
- yí fēng yì chén遗风逸尘
- fēng xiù风袖
- bié fēng huái yǔ别风淮雨
- suí fēng dǎo liǔ随风倒柳
- shī jiǔ fēng liú诗酒风流
- kàn fēng shǐ duò看风使舵
- fēng dié风蝶
- píng fēng gé屏风格
- jiè dōng fēng借东风
- rì zhì fēng shāi日炙风筛
- màn tiān fēng xuě漫天风雪
- fēng dāo shuāng jiàn风刀霜剑
- fēng zǒu风走
- sān fēng tài shǒu三风太守
- chéng fēng乘风