命风
词语解释
命风[ mìng fēng ]
⒈ 招风,引风。
引证解释
⒈ 招风,引风。
引《初学记》卷二八引 晋 王济 《槐树赋》:“鼓柯命风,振叶致凉。”
猜您喜欢
- xíng bù rú fēng行步如风
- hán fēng韩风
- yì sú yí fēng易俗移风
- yīng fēng英风
- fēng huí diàn jī风回电激
- lù mìng禄命
- fēng diān风癫
- fēng zhǐ风旨
- fēng chí yún zǒu风驰云走
- chì zhà fēng yún叱咤风云
- shǒu mìng守命
- chūn fēng春风
- suí fēng ér mǐ随风而靡
- kǒu jiǎo chūn fēng口角春风
- guī fēng闺风
- mìng chēng命称
- lè dào ān mìng乐道安命
- tīng tiān rèn mìng听天任命
- jì fēng lǎng yuè霁风朗月
- fēng chí diàn chěng风驰电骋