明昏
词语解释
明昏[ míng hūn ]
⒈ 明暗;阴晴。
引证解释
⒈ 明暗;阴晴。
引唐 韩愈 《南山诗》:“明昏无停态,顷刻异状候。”
猜您喜欢
- míng zhé明悊
- yè míng zhàng夜明杖
- cuì yǔ míng zhū翠羽明珠
- hōng míng烘明
- míng jué明决
- dōng hūn东昏
- hūn xiǎo昏晓
- kāi míng shì shēn开明士绅
- qì míng tóu àn弃明投暗
- míng huǒ chí zhàng明火持杖
- míng jìng zhǐ shuǐ明镜止水
- yuè míng月明
- míng lái àn wǎng明来暗往
- shěng hūn省昏
- míng zī明粢
- shén hūn yì luàn神昏意乱
- wèi míng qiú yī未明求衣
- kāi míng shū diàn开明书店
- hūn méng昏朦
- lián míng lián yè连明连夜