鸣磬
词语解释
鸣磬[ míng qìng ]
⒈ 击磬发声。
引证解释
⒈ 击磬发声。
引唐 王维 《过乘如禅师萧居士嵩邱兰若》诗:“食随鸣磬巢乌下,行踏空林落叶声。”
唐 薛能 《赠禅师》诗:“鸣磬微尘落,移缾溼地圆。”
猜您喜欢
- míng fēng shù鸣风树
- jīn gǔ qí míng金鼓齐鸣
- nòng kǒu míng shé弄口鸣舌
- pìn zhòu míng chén牝咮鸣辰
- míng fèng tiáo鸣凤条
- diàn shǎn léi míng电闪雷鸣
- yù qìng玉磬
- jī míng quǎn fèi鸡鸣犬吠
- míng jiōng鸣扃
- zhòng yàn lù míng重宴鹿鸣
- hōng míng轰鸣
- míng tiān gǔ鸣天鼓
- míng sī鸣丝
- qìng sè磬色
- hé qīng shè míng河清社鸣
- hè míng zhī tàn鹤鸣之叹
- míng gù鸣顾
- míng áo鸣嗷
- míng bù píng鸣不平
- míng yì鸣弋