穷郊
词语解释
穷郊[ qióng jiāo ]
⒈ 荒僻的郊野。
引证解释
⒈ 荒僻的郊野。
引唐 于逖 《野外行》:“穷郊日萧索,生意已苍黄。”
唐 唐彦谦 《韦曲》诗:“穷郊二月初离别,独傍寒村嗅野梅。”
猜您喜欢
- wáng qióng亡穷
- qióng yān穷咽
- qióng làn穷烂
- lǚ qióng履穷
- qióng lǎo穷老
- qióng yán lòu wū穷阎漏屋
- jiāo shān郊山
- qióng ér bào fù穷儿暴富
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- qióng chàng wèi chéng穷唱渭城
- jiāo fēi郊扉
- jiāo yì郊埸
- qióng kòu mò zhuī穷寇莫追
- jì qióng计穷
- qióng hé穷核
- qióng yán穷研
- quǎn mǎ chǐ qióng犬马齿穷
- ào miào wú qióng奥妙无穷
- qióng huāng jué jiǎo穷荒絶僥
- lì dà wú qióng力大无穷