山叫
词语解释
山叫[ shān jiào ]
⒈ 大声鸣叫。
引证解释
⒈ 大声鸣叫。
引《儿女英雄传》第二七回:“一个手里捧着一彩壜酒,一个手里抱着一隻鹅,用红绒紥着腿,綑得他噶噶的山叫。”
猜您喜欢
- dēng shān yuè lǐng登山越岭
- nán shān gān南山矸
- shān máo山毛
- shān wān山弯
- nèi shān wán zào内山完造
- chóu shān mèn hǎi愁山闷海
- shān róng山容
- nán zhàng shān南障山
- shān míng gǔ yìng山鸣谷应
- lěi tǔ zhì shān累土至山
- zhāi shān zhǔ hǎi摘山煮海
- shān yú山嵎
- shāng shān sì wēng商山四翁
- bīng shān nán kào冰山难靠
- yù shān玉山
- shān pō dì山坡地
- dài hé lì shān带河厉山
- sǐ zhòng tài shān死重泰山
- cāng yán shān苍岩山
- qún shān sì yìng群山四应