生擒活拿
词语解释
⒈ 指活捉。
国语辞典
生擒活拿[ shēng qín huó ná ]
⒈ 活捉敌人。也作「生擒活捉」。
引《孤本元明杂剧·老君堂·头折》:「我追赶著一人,往这老君堂来,今在此务要生擒活拿。」
猜您喜欢
- jié ná截拿
- shēng pēng生烹
- bù qín èr máo不擒二毛
- shēng shù生数
- xué shēng zhuāng学生装
- shēng sǐ wén zì生死文字
- yuè huó月活
- bìng zhuō ná zéi并赃拿贼
- yóu shuǐ huó油水活
- shí sǐ jiǔ shēng十死九生
- ná yāo拿腰
- cì shēng huán jìng次生环境
- shēng zhī ān xíng生知安行
- wéi shēng sù维生素
- shēng sī生丝
- bié kāi shēng miàn别开生面
- běn kē shēng本科生
- shēng gè zhī生各支
- kàn huó看活
- ná hēi chǔ拿黑杵