生识
词语解释
生识[ shēng shí ]
⒈ 预见,先见。
⒉ 生灵;百姓。
引证解释
⒈ 预见,先见。
引宋 袁世弼 《谒吴大帝庙》诗:“长沙 兆生识,典午赖餘风。”
⒉ 生灵;百姓。
引唐 元结 《广德二年贺赦表》:“陛下以慈惠驭兆庶,以谦让化天下,凡所赦宥,皆允人望,凡所敦劝,皆合大经。生识之类,不胜大幸。”
猜您喜欢
- shí jiǎn识检
- shēng pēng生烹
- shēng shù生数
- xué shēng zhuāng学生装
- shēng sǐ wén zì生死文字
- shí sǐ jiǔ shēng十死九生
- shí lì识力
- bú shí dà tǐ不识大体
- cì shēng huán jìng次生环境
- shēng zhī ān xíng生知安行
- wéi shēng sù维生素
- shēng sī生丝
- bié kāi shēng miàn别开生面
- běn kē shēng本科生
- shēng gè zhī生各支
- què shēng雀生
- fú shēng伏生
- yíng shēng zǐ营生子
- shēng fà yóu生发油
- sī shēng zǐ私生子