生贤
词语解释
生贤[ shēng xián ]
⒈ 谓产生贤良的思想。
⒉ 谓生养贤良之人。
引证解释
⒈ 谓产生贤良的思想。
引汉 王符 《潜夫论·交际》:“俗人之相於也,有利生亲,积亲生爱,积爱生是,积是生贤,情苟贤之,则不自觉心之亲之,口之誉之也。”
⒉ 谓生养贤良之人。
引宋 王安石 《贺生皇子表》之七:“燕禖饗德,方储锡羡之祥;羆梦生贤,克协会昌之运。”
《元史·后妃传一·顺帝答纳失里皇后钦察氏》:“《嵩高》生贤,予篤怀于良佐;《关雎》正始,尔勉嗣於徽音。”
猜您喜欢
- shēng sǐ wén zì生死文字
- lè xián乐贤
- shí sǐ jiǔ shēng十死九生
- biǎo xián表贤
- cì shēng huán jìng次生环境
- shēng zhī ān xíng生知安行
- wéi shēng sù维生素
- shēng sī生丝
- xián kūn贤昆
- xián liáng wén xué贤良文学
- bié kāi shēng miàn别开生面
- běn kē shēng本科生
- shēng gè zhī生各支
- jìn xián xīng进贤星
- què shēng雀生
- fú shēng伏生
- yíng shēng zǐ营生子
- shēng fà yóu生发油
- sī shēng zǐ私生子
- sān shēng shí shàng三生石上