生友
词语解释
生友[ shēng yǒu ]
⒈ 生时之友。谓一般的朋友。
引证解释
⒈ 生时之友。谓一般的朋友。 《后汉书·独行传·范式》:“若二子者,吾生友耳。
引山阳 范巨卿,所谓死友也。”
猜您喜欢
- shēng jī bó bó生机勃勃
- xiàng miàn xiān shēng相面先生
- dǔ yǒu笃友
- shēng liǎn生敛
- shēng jiān生监
- sāng shàng jì shēng桑上寄生
- juān shēng xùn guó捐生殉国
- yín shēng寅生
- zuò shēng做生
- shì shì shēng shēng世世生生
- shēng shū生书
- yún shēng芸生
- wén jí xiān shēng文籍先生
- shēng cún jìng zhēng生存竞争
- kàn shēng pó看生婆
- jiàn xí shēng见习生
- tú tàn shēng líng涂炭生灵
- shēng yá生涯
- hào shēng zhī dé好生之德
- tiān shēng天生