霜桐
词语解释
霜桐[ shuāng tóng ]
⒈ 即梧桐。梧桐皮白,故称。
引证解释
⒈ 即梧桐。梧桐皮白,故称。参阅 明 李时珍 《本草纲目·木二·梧桐》。
引宋 张耒 《冬夜》诗:“霜桐占堦影,风叶绕廊声。”
猜您喜欢
- shuāng zī霜髭
- xīng shuāng rěn rǎn星霜荏苒
- jiāo wěi kū tóng焦尾枯桐
- shuāng zēng霜缯
- fán shuāng繁霜
- dòu shuāng ào xuě斗霜傲雪
- shuāng fā霜发
- yán shuāng liè rì严霜烈日
- shuāng suì霜穗
- lǐn rú shuāng xuě凛如霜雪
- sān shuāng三霜
- shuāng cǎi霜彩
- tóng chéng桐城
- lǚ biàn xīng shuāng屡变星霜
- shuāng tíng霜廷
- gū shuāng孤霜
- shuāng zhōng霜钟
- kōng shuāng空霜
- wú tóng jiǎo梧桐角
- lěng ruò bīng shuāng冷若冰霜