水芳
词语解释
水芳[ shuǐ fāng ]
⒈ 指水中香草。
引证解释
⒈ 指水中香草。
引唐 韩愈 孟郊 《远游联句》:“晓日生远岸,水芳缀孤舟。”
唐 白居易 《湖上闲望》诗:“闲弄水芳生 楚 思,时时合眼咏《离骚》。”
猜您喜欢
- tiào bǎn tiào shuǐ跳板跳水
- shuǐ yuǎn shān cháng水远山长
- shuǐ tǎ水塔
- chǔ shuǐ yān shān楚水燕山
- shuǐ xiù水秀
- shuǐ xìng水性
- tuō rén luò shuǐ拖人落水
- tiān shuǐ shì天水市
- pái shuǐ guǎn排水管
- fāng zhuàn芳馔
- tiào tái tiào shuǐ跳台跳水
- fāng zhōu芳洲
- liū shuǐ溜水
- dī shuǐ bù chàn滴水不羼
- liú shuǐ yóu lóng流水游龙
- péng lái shuǐ chéng蓬莱水城
- fāng yóu芳猷
- shuǐ fáng水防
- zàng shuǐ脏水
- shuǐ xiè bù tōng水洩不通