天辟
词语解释
天辟(天闢)[ tiān pì ]
⒈ 天子,皇帝。
引证解释
⒈ 天子,皇帝。
引《汉书·五行志中之下》:“天辟恶之。”
颜师古 注:“如淳 曰:‘天辟,谓天子也。’辟音壁。”
猜您喜欢
- pì ní辟倪
- tiān dí天敌
- tiān má天麻
- tiān chuāng天牎
- màn tiān fēng xuě漫天风雪
- pì miù辟谬
- xiāng qù tiān yuān相去天渊
- pì huí辟回
- xiān tiān先天
- zhèn tiān hàn dì震天撼地
- tiān jiù天廐
- tiān chē天车
- jiǎo yā cháo tiān脚丫朝天
- qī tiān wǎng dì欺天罔地
- fān tiān yìn翻天印
- tōng tiān chè dì通天彻地
- tiān nán dì běi天南地北
- yī zhù qíng tiān一柱擎天
- guī tiān jǔ dì规天矩地
- jūn tiān guǎng yuè钧天广乐