天旨
词语解释
天旨[ tiān zhǐ ]
⒈ 天子的旨意。
引证解释
⒈ 天子的旨意。
引南朝 梁 刘孝标 《辩命论》:“余谓士之穷通,无非命也。故谨述天旨,因言其致云。”
《南史·颜延之传》:“末虑上闻,内怀猜惧,伪请东牧,以卜天旨。”
宋 洪迈 《容斋三笔·蔡君谟书碑》:“曏者得侍陛下清光,时有天旨,令写御撰碑文、宫寺题牓。”
猜您喜欢
- kào tiān靠天
- huí tiān wú lì回天无力
- tiān dào chóu qín天道酬勤
- tiān cóng天从
- chóng jiàn tiān rì重见天日
- ē yú shùn zhì阿谀顺旨
- pǔ tiān lǜ tǔ溥天率土
- lóng yù bīn tiān龙驭宾天
- chuàng dì hū tiān怆地呼天
- yǔ huà fēi tiān羽化飞天
- zhāng tiān yì张天翼
- huó tiān yuān wǎng活天冤枉
- tóng tiān同天
- tiān fù天赋
- tiān chǒng天宠
- tiān qì tú天气图
- tiān yán天颜
- děng bì tiān píng等臂天平
- tiān cóng rén yuàn天从人愿
- fēi tiān shí xiǎng飞天十响