天作
词语解释
天作[ tiān zuò ]
⒈ 犹天造,天生。谓自然形成。
引证解释
⒈ 犹天造,天生。谓自然形成。
引《诗·周颂·天作》:“天作高山,大王荒之。”
毛 传:“作,生;荒,大也。天生万物於高山,大王行道能安天之所作也。”
唐 韩愈 《燕喜亭记》:“凡天作而地藏之,以遗其人乎?”
明 何景明 《雨颂》:“相彼物矣,既鞠既靡;自我天作,乃奋而起。”
国语辞典
天作[ tiān zuò ]
⒈ 《诗经·周颂》的篇名。共一章。
引根据〈诗序〉:「天作,祀先王先公也。」
朱传:「此祭大王之诗。」
首章二句为:「天作高山,大王荒之。」
猜您喜欢
- jì tiān霁天
- zhī dì zhī tiān知地知天
- pǔ tiān tóng qìng溥天同庆
- zuò jiān fàn kē作奸犯科
- lǎo yuán jìn tiān潦原浸天
- tiān juàn天睠
- hǎi běi tiān nán海北天南
- sān tiān liǎng dì叁天两地
- màn tiān wáng漫天王
- tuán tǔ zuò rén抟土作人
- àn zhōng zuò lè暗中作乐
- tiān zhī dào天知道
- nán tiān zhú南天竹
- rén tiān yǒng gé人天永隔
- huáng tiān shàng dì皇天上帝
- tiān ài天爱
- tōng tiān fú通天服
- wú chóu tiān zǐ无愁天子
- tiān wén tái天文台
- tiān qù天趣