吞咀
词语解释
吞咀[ tūn zuǐ ]
⒈ 吞食。
引证解释
⒈ 吞食。
引《南史·刘穆之传》:“力敌势均,终相吞咀。”
猜您喜欢
- hé tūn龁吞
- tūn zhōu lòu wǎng吞舟漏网
- lóng diāo fèng jǔ龙雕凤咀
- wǎng lòu tūn zhōu网漏吞舟
- píng tūn平吞
- jīng tūn鲸吞
- huó bāo shēng tūn活剥生吞
- jiáo zuǐ嚼咀
- zuǐ niè咀啮
- bàn tūn bàn tǔ半吞半吐
- hán shāng jǔ zhēng含商咀征
- jīng tūn hǔ jù鲸吞虎据
- tūn dāo guā cháng吞刀刮肠
- zī zuǐ吱咀
- xún zuǐ循咀
- láng tūn hǔ cān狼吞虎餐
- tūn shēng yǐn qì吞声饮泣
- chuò zuǐ啜咀
- hǔ yàn láng tūn虎咽狼吞
- tūn lōu吞搂