妄口
词语解释
妄口[ wàng kǒu ]
⒈ 乱开口;信口。
引证解释
⒈ 乱开口;信口。
引《红楼梦》第七七回:“我不是妄口咒人,今年春天已有兆头的。”
《儿女英雄传》第十一回:“不借给这张弹弓,又有甚么使不得?他何必妄口説这大话?”
猜您喜欢
- hù kǒu bù户口簿
- kǒu jiào口教
- kǒu yù口谕
- yí rén kǒu shí贻人口实
- kǒu niè口孽
- shùn kǒu顺口
- lüè chuò kǒu略绰口
- pì kǒu辟口
- kǒu jiǎo chūn fēng口角春风
- jīn rén jiān kǒu金人缄口
- dù kǒu mù shé杜口木舌
- mán tiān kǒu谩天口
- huà kǒu话口
- shí bù hú kǒu食不糊口
- jiān kǒu bù yán缄口不言
- rú chū yī kǒu如出一口
- wú wàng yōu无妄忧
- zhòng kǒu xiāng chuán众口相传
- qián kǒu jié shé钳口结舌
- kǒu jiǎo shēng fēng口角生风