香臭
词语解释
香臭[ xiāng chòu ]
⒈ 气味。
引证解释
⒈ 气味。
引《灵枢经·脉度》:“肺气通於鼻,肺和则鼻能知香臭矣。”
《诗·大雅·文王》“上天之载,无声无臭” 汉 郑玄 笺:“天之道难知也,耳不闻声音,鼻不闻香臭。”
⒉ 芳香与腐臭。
引唐 张九龄 《杂诗》之五:“生性苟不夭,香臭谁为中。”
⒊ 比喻好坏。
引宋 罗大经 《鹤林玉露》卷十七:“朝闻道夕死可矣,夫辅人以篡夺,而分其富贵,是果何道哉?末世之士,不知世间香臭至於如此,亦可哀矣。”
猜您喜欢
- rú yíng zhú chòu如蝇逐臭
- xiāng lǚ香侣
- xiāng dòng香洞
- dàn xiāng zhī zhì啖香之质
- xiāng yóu guǒ zǐ香油馃子
- xiāng zhǐ香纸
- yì xiāng yì qì异香异气
- xiāng xūn xūn香熏熏
- hán shòu xiāng韩寿香
- xiāng fāng香芳
- xiāng yí zǐ香胰子
- pēn pèn xiāng喷喷香
- lóng nǎo xiāng shù龙脑香树
- dīng xiāng jié丁香结
- nuǎn xiāng暖香
- guì fù lán xiāng桂馥兰香
- yóu xiāng游香
- huò xiāng藿香
- jiāo xiāng椒香
- xiāng bīn香槟