严风
词语解释
严风[ yán fēng ]
⒈ 寒风。
引证解释
⒈ 寒风。
引南朝 宋 袁淑 《效古》诗:“四面各千里,从横起严风。”
唐太宗 《出猎》诗:“长烟晦落景,灌木振严风。”
清 刘震 《送罗万峰》诗:“严风西北来,辕马鸣萧萧。”
猜您喜欢
- fēng sī zài xià风斯在下
- yán jiōng严扃
- fēng yǔ rú pán风雨如磐
- chí fēng迟风
- pò làng chéng fēng破浪乘风
- yán fēng盐风
- zhuāng yán bǎo xiàng庄严宝相
- fēng xìn风信
- shǔ fēng曙风
- mài nòng fēng qíng卖弄风情
- biàn fēng便风
- fēng chén风尘
- qiào yán峭严
- fēng fèi风痱
- wàng fēng ér zǒu望风而走
- fēng jùn风俊
- fēng yún biàn huàn风云变幻
- fēng xíng diàn zhào风行电照
- pái kāng zhàng fēng排糠障风
- mì yán秘严