终己
词语解释
终己[ zhōng jǐ ]
⒈ 犹终身。
引证解释
⒈ 犹终身。
引《资治通鉴·周显王十六年》:“然则且有子弑其父,臣弑其主者,而王终已不知也。”
胡三省 注:“终己,犹言终身也。”
猜您喜欢
- tī jǐ体己
- zì jǐ gě ér自己个儿
- pǐ zhōng zé tai否终则泰
- jǐn zhōng shèn shǐ谨终慎始
- wú jí ér zhōng无疾而终
- shòu zhōng zhèng qǐn寿终正寝
- xíng jǐ行己
- shì sǐ zhī jǐ士死知己
- zuì zhōng chǎn pǐn最终产品
- tī jǐ qián梯己钱
- zhōng báo终薄
- shě jǐ chéng rén舍己成人
- qū jǐ cún dào屈己存道
- liáng jǐ量己
- bào hèn zhōng tiān抱恨终天
- tì jǐ替己
- sǔn rén lì jǐ损人利己
- bù dé shàn zhōng不得善终
- dài zhōng怠终
- shòu zhōng受终