嘴面
词语解释
嘴面[ zuǐ miàn ]
⒈ 面子,门面。
引证解释
⒈ 面子,门面。
引杨朔 《百花山》一:“﹝ 梁振江 ﹞平时少开口,开班务会也默不作声,不得已才讲上几句,讲的总是嘴面上的好听话。”
猜您喜欢
- fàn zuǐ犯嘴
- rú miàn如面
- yóu chá miàn油茶面
- shū miàn书面
- hé zuǐ合嘴
- jiāo píng miàn焦平面
- líng yá lì zuǐ伶牙俐嘴
- shuō liū le zuǐ说溜了嘴
- miàn bù gǎi sè面不改色
- gǎo liǎng miàn pài搞两面派
- miàn jīn面巾
- mǎn miàn zhēng chén满面征尘
- qīng zuǐ bó shé轻嘴薄舌
- péng shǒu gòu miàn蓬首垢面
- bèi qián miàn hòu背前面后
- wú miàn bǐng无面饼
- huā zuǐ花嘴
- yóu zhuǐ huá shé油嘴滑舌
- diāo miàn雕面
- miàn qián面前